Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – Ngữ Văn 12

0
(0)

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến để thấy tác phẩm là một trong những bông hoa tươi thắm nhất của chùm hoa thơ viết về bộ đội cụ Hồ trong thơ ca kháng chiến chống Pháp. Nổi bật hơn cả là cảm hứng vừa hiện thực, vừa bay bổng lãng mạn khi tác giả khắc họa thành công hình tượng người chiến sĩ vệ quốc như một khúc ca bi tráng vang lên giữa một bản đại hùng ca của toàn dân tộc. Trong bài viết dưới đây, hãy cùng DINHNGHIA.COM.VN tìm hiểu, cảm nhận và phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến.

Mở bài: Mỗi hồn thơ khác nhau sẽ tìm đến một đề tài, một đối tượng riêng để bộc lộ hết chất thơ của mình. Là một hồn thơ lãng mạn, trẻ trung và khoáng đạt, Quang Dũng đã hướng ngòi bút đến Tây Tiến – một bài thơ nói về vùng đất phía Tây Tổ quốc hùng vĩ và tuyệt vời thơ mộng, cùng một đoàn binh với những cá tính độc đáo. Bài thơ thơ không chỉ đơn thuần là nỗi nhớ mà nó còn là đất nước, lịch sử – một giai đoạn lịch sử gian khó hào hùng không thể nào quên. Ngay tinh thần lãng mạn và bi tráng của nó cũng là đặc điểm bao trùm những năm tháng cách mạng ấy. Tìm hiểu, cảm nhận và phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến ta sẽ thấy rất rõ.

Giới thiệu đôi nét về Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến

Trước khi tìm hiểu về tác phẩm nói chung cũng như phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, ta cần nắm được những nét chính về Quang Dũng cũng như tứ thơ.

Tên khai sinh của Quang Dũng là Bùi Đình Diệm (1921-1988) quê ở Đan Phượng thuộc tỉnh Hà Tây (nay là Hà Nội). Trước 1945, học ở Hà Nội. Sau cách mạng Tháng tám, ông vào bộ đội, tích cực tham gia kháng chiến. Sau 1954, làm biên tập ở Nhà xuất bản Văn học. Ông mất tại Hà Nội năm 1988. Năm 2001, nhà thơ được truy tặng giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật.

Quang Dũng là một người nghệ sĩ tài hoa, ông tham gia vào nhiều lĩnh vực nghệ thuật như làm thơ, viết văn, sáng tác nhạc và vẽ tranh. Ở mỗi lĩnh vực, ta đều bắt gặp một phong cách tài hoa lãng mạn.

Một số tác phẩm tiêu biểu: Rừng biển quê hương (in chung, 1957), Đường lên Châu Thuận (truyện kí, 1964), Rừng về xuôi (truyện kí, 1968), Mây đầu ô (tập thơ, 1986). Thơ ông vừa hồn nhiên, vừa tinh tế, mang vẻ đẹp hào hoa, phóng khoáng, đậm chất lãng mạn.

Giới thiệu đôi nét về Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến
Giới thiệu đôi nét về Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến

Tây Tiến được sáng tác vào năm 1948 tại Phù Lưu Chanh, sau khi Quang Dũng rời đơn vị Tây Tiến và nhớ về kỉ niệm gắn bó một thời với Tây Tiến. Tây Tiến là một đơn vị quân đội thành lập đầu năm 1947, có nhiệm vụ phối hợp với bộ đội Lào bảo vệ biên giới Việt – Lào và đánh tiêu hao lực lượng quân đội Pháp ở Thượng Lào cũng như miền Tây Bắc Bộ Việt Nam.

Địa bàn đóng quân và hoạt động của đoàn quân Tây Tiến khá rộng lớn lao bao gồm các tỉnh Sơn La, Lai Châu, Hòa Bình, miền tây Thanh Hóa và cả Sầm Nưa (Lào). Chiến sĩ Tây Tiến phần lớn là thanh niên Hà Nội, chiến đấu trong một hoàn cảnh khắc nghiệt, điều kiện sinh hoạt thiếu thốn nhưng họ vẫn lạc quan, thể hiện vẻ đẹp hào hùng và hào hoa của tuổi trẻ. Bài thơ lúc đầu mang tên “Nhớ Tây tiến”.

Trong lần in thứ hai, Quang Dũng đã bỏ đi chữ “nhớ” ở nhan đề, tên bài thơ mới còn như hiện nay là “Tây Tiến”. Việc bỏ từ “nhớ” lại mang đến một hiệu quả thẩm mỹ cho bài thơ. Bởi nếu thêm vào từ “nhớ” sẽ làm lộ mạch thơ, khiến bài thơ mất đi cái “ý tại ngôn ngoại” muôn đời của nó. Mặt khác, nếu xét “Nhớ Tây Tiến” thì nhan đề khiến ý thơ bị hẹp – chỉ nói về nỗi nhớ đoàn quân đã từng cùng nhau tây tiến.

Còn nhan đề “Tây Tiến” mang tính khái quát hơn, lại kiêu hùng hơn. Nó như muốn thâu tóm cả đất trời Tây Tiến, cả cuộc hành binh Tây Tiến vào một bức tranh toàn cảnh gồm chứa cả thiên nhiên cùng con người trong một cuộc vạn lý trường chinh.

Đến nay, trải qua bao thăng trầm, có lúc bị cấm lưu hành bởi cái gọi là rơi rớt chút “lãng mạn tiểu tư sản”, nhưng Tây Tiến đã chứng tỏ một điều là tự nó là một thế giới nghệ thuật nguyên vẹn, thế giới ấy sẽ còn lưu giữ được lâu dài của một lịch sử oai hùng.

Khi phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, ta thấy Quang Dũng viết Tây Tiến chính là viết về một đoạn đời mình. Những chiến sĩ được khắc họa trong bài thơ có sự gặp gỡ với với ông về lí tưởng, về ý chí, nghị lực và cả về đời sống tình cảm, đặc biệt là bản tính mộng mơ, ưa quan sát và chiêm ngưỡng những vẻ đẹp đa dạng của xứ lạ.

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng

Tây Tiến trong nỗi nhớ của nhà thơ

Bài thơ là sự giao thoa giữa ba mạch cảm xúc. Đó là sự hùng vĩ nhưng không kém phần thơ mộng của núi rừng Tây Bắc cùng cuộc trường chinh của người lính Tây Tiến dũng cảm hào hoa hòa kết lại trong nỗi nhớ của Quang Dũng. Chính vì vậy mở đầu bài thơ, Quang Dũng đã khẳng định tình cảm của mình.

“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi

Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi”

Câu thơ cất lên như một tiếng kêu đầy day dứt của một hồn thơ xốn xang khi nhớ về quá khứ. Từ sự xa cách “xa rồi”, nỗi nhớ theo điệp từ “nhớ” tràn về kín lấp cả không gian lẫn thời gian, xâm chiếm toàn bộ tâm hồn con người. Câu cảm “Tây Tiến ơi” vang lên gọi thức tiếng lòng da diết gắn liền với bao kỉ niệm thân thương về đoàn quân Tây Tiến.

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, ta thấy nỗi nhớ đó vừa cụ thể gắn liền với địa danh Tây Bắc: “nhớ về rừng núi”; vừa xa xôi không định hình: “nhớ chơi vơi’.

Biết bao cảm xúc trong từ “chơi vơi” ấy. “Chơi vơi” là trạng thái của nỗi nhớ hay trạng thái của cảnh vật được nhớ? Nó dường như là cái chông chênh có chút hẫng hụt, là tâm trạng của người đang phải lìa xa nơi mình từng gắn bó, hay chính là cái xa xôi của rừng núi miền Tây Bắc mà giờ đây chỉ có thể xuất hiện trong tâm tưởng mà thôi? .

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng

Tất cả như nhòe dần trong nỗi nhớ không sao phân định được. Cả chủ thể và đối tượng dường như đã trộn lẫn vào nhau mà đồng hiện trong một chữ “chơi vơi” ấy. Từ láy “chơi vơi” cùng từ hô gọi “ơi” và các thanh bằng trong câu thơ tạo cho nỗi nhớ một âm hưởng kéo dài, lan rộng. Câu thơ gieo vần “ơi” tạo một cảm giác mênh mông, vô định của nỗi nhớ.

Từ đó, gợi mở một tâm trạng, cảm xúc vang xa đến mênh mông, vô cùng vô tận. Những thanh trắc trong dòng thơ đầu đều rơi vào hai danh từ riêng “sông Mã”, “Tây Tiến”. Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, ta cảm nhận được Quang Dũng đã xác định cho người đọc đối tượng của nỗi nhớ chính là đoàn quân Tây Tiến .

Những hồi ức bỗng chốc ùa về của một thời xa vắng chỉ còn lại là dĩ vãng. Hai câu thơ xác định rõ hai khoảng không gian khác nhau. Đó là không gian thực tại và không gian hồi tưởng. Nhưng với Quang Dũng, khi ông viết xa rồi là khi những hình ảnh của một quá khứ cứ ngỡ như mới hôm qua ấy, nhấc bổng ông khỏi mảnh đất thực tại để trở về, chơi vơi trong cõi nhớ.

Thiên nhiên hùng vĩ và đầy thơ mộng

Sau khi nói về nỗi nhớ có phần cụ thể lại có phần vô định ấy, thì ở những dòng thơ tiếp theo, Quang Dũng đã xác định, vẽ ra cho người đọc một bức tranh thiên nhiên cùng con người.

“Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi

Mường Lát hoa về trong đêm hơi”

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, người đọc thấy những địa danh cụ thể hiện ra. Đó là Sài Khao, là Mường Lát. Chỉ qua phép liệt kê mà tác giả đã tạo ra cho người đọc ấn tượng về một không gian rừng núi xa xôi, hoang vu. Hình ảnh địa danh Sài Khao với “sương lấp”. Nếu trong câu thơ của Hàn Mặc Tử

“Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

Ai biết tình ai có đậm đà”

(Đây Thôn Vĩ Dạ – Hàn Mặc Tử)

Hay trong câu thơ của Xuân Diệu

“Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ

Non xa khởi sự nhạt sương mờ

Đã nghe rét mướt luồn trong gió

Đã vắng người sang những chuyến đò…”

(Đây mùa thu tới – Xuân Diệu)

Sương thường gợi sự mơ hồ, mờ ảo của cảnh vật nhưng trong câu thơ của Quang Dũng, sương không mờ ảo mà lại gắn liền với một hình ảnh cụ thể “đoàn quân mỏi”. Sương vừa thể hiện điều kiện thiên nhiên không thuận lợi vừa làm nặng nề thêm những vất vả gian lao cho “đoàn quân mỏi”.

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, ta dễ dàng nhận ra động từ “lấp” gợi một cảm giác dường như sương đã len lỏi bao phủ khắp mọi nơi, che lấp luôn cả con đường, cả những người lính Tây Tiến. Thế nhưng trong hoàn cảnh mỏi mệt ấy, ta vẫn thấy hiện lên một vẻ đẹp lãng mạn.

Thời gian được cụ thể hóa trong câu thơ. Và nếu sương lấp lạnh lùng, nặng nề bao nhiêu thì hoa về lại mang đến những tươi tắn, ấm áp bấy nhiêu. Nếu chỉ nghe cụm từ “đêm hơi” người đọc sẽ cảm thấy một chút hoang sơ, quạnh vắng nhưng lồng ghép trong câu thơ lại gợi lên một cảm giác hoàn toàn khác không hề lạnh lẽo hoang vu.

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng

Hoa về trong đêm hơi – câu thơ nhiều thanh bằng diễn tả một trạng thái có chút mông lung, mờ ảo. Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, ta nhận ra hoa ở đây có thể là hình ảnh tả thực cũng có thể là hình ảnh tưởng tượng của chính nhà thơ khi nhớ về khung cảnh thiên nhiên.

Trong chặn đường dài bị khuất lấp bao bọc bởi làn sương ấy, những người lính Tây Tiến vẫn có thể cảm nhận được vẻ đẹp, tầm mắt vẫn hướng một đóa hoa rừng ven đường. Bông hoa hiện lên trong hành trình dường như đã xua tan cái mệt mỏi của người lính.

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, người đọc nhận thấy trong quá trình Tây Tiến ấy không chỉ có sương có hoa mà còn có cả bức tranh thiên nhiên hùng vĩ của núi đá.

“Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm

Heo hút cồn mây, súng ngửi trời

Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống

Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi”

Ở đây, cả nhạc và họa đều đồng thanh cất tiếng, tiếng nói của chúng chuyển hóa sang nhau. Dường như Quang Dũng không vẽ trang bằng ngôn từ nữa mà ông đang vẽ tranh bằng nhạc. Âm thanh và nhịp điệu đã tạo nên một hiệu ứng đặc biệt cho chữ nghĩa để thi sĩ vẽ nên một hình thế núi non và qua đó là tâm thế quân Tây Tiến thật sống động và sắc nét.

Câu đầu chia thành hai vế với nhịp 4/3, điệp từ “dốc” đặt ở đầu hai vế câu thơ gợi cảm giác những con đường dốc nối tiếp nhau. Câu thơ bảy tiếng gợi ra sự gồ ghề, gân guốc, góc cạnh, từ láy khúc khuỷu lại được phụ họa bằng từ láy thăm thẳm gợi được hình thế gập ghềnh, quanh co của dốc đèo.

Tất cả như muốn làm nản chí của người đang leo dốc. Con đường hành quân qua dốc núi vừa gập ghềnh, trắc trở, vừa cao vừa sâu hun hút, đỉnh dốc chơi vơi giữa trời vắng lặng. Điệp từ “ngàn thước”, cặp từ tương phản “lên – xuống” tô đậm chiều cao, độ sâu và tạo một nét gãy đầy ấn tượng của núi đèo.

Ở câu thơ này, bức tranh thiên nhiên được Quang Dũng tạo hình bằng nhịp điệu và số từ. Nhịp 4/3 lại một lần nữa được dùng rất khéo, câu thơ như bẻ đôi thành hai vế tựa hai vách núi dựng đứng, với ngàn thước lên và ngàn thước xuống.

Một câu thơ mạnh mẽ đầy uy lực. Qua từ ngữ, Quang Dũng đã cho người đọc chiêm ngưỡng một bức tranh thủy mặc đầy sống động với những nét chấm phá khiến người đọc cảm nhận rõ nét sự hoành tráng của thiên nhiên nơi đây.

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, người đọc nhận ra sau khi vẽ ra một câu thơ gập ghềnh những thanh trắc để diễn tả hết cung bậc của sự vất vả suốt chặng hành binh “Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm” và một câu thơ tạo cho độc giả cảm giác đang được đi trên con dốc mà một bên cao chót vót một bên sâu thăm thẳm “Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống” thì tiếp đến là một câu thơ gồm toàn thanh bằng thể hiện tinh tế cảm xúc của người chiến sĩ.

Bản nhạc ấy thoáng chút mờ ảo của núi rừng, mờ nhòe bởi không gian mông lung của mưa sương che phủ, trong đó ẩn hiện những nếp nhà nơi vùng sơn dã. Có lẽ khi họ từ điểm dừng chân nơi lưng chừng núi, phóng tầm mắt ra xa hướng về phía những ngôi nhà sàn chìm lấp trong màn hơi mưa, hơi nước mịt mờ.

Một chút hơi ấm giữa nơi núi rừng hoang vắng cũng đã đủ sưởi ấm tâm hồn, tiếp thêm sức mạnh động lực cho người lính chiến đấu. Bởi họ hiểu mình đang chiến để bảo vệ cho khung cảnh cuộc sống bình yên của nhân dân.

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, ta thấy trên nền thiên nhiên hùng vĩ của núi rừng là hình ảnh con người hiện ra. Từ láy “heo hút” diễn tả được sự quạnh vắng của không gian. Sự hiu hắt ấy bởi xung quanh người lính lúc này không còn là thiên nhiên mà chỉ toàn một màu trắng của mây bao phủ. Những đám mây chồng chất tạo nên một phông nền hùng vĩ cho sự xuất hiện của hình ảnh tiếp theo.

Độ cao của con dốc không chỉ được miêu tả của mây mà còn bởi hình ảnh nhân hóa “súng ngửi trời”. Tuy vất vả là thế nhưng trên đỉnh núi cao họ vẫn giữ cho mình cái nhìn, cách nói hóm hỉnh, vui tươi của một tâm hồn trẻ trung. Sau này, ta cũng bắt gặp nét tinh nghịch ấy trong thơ của Phạm Tiến Duật

“Không có kính, ừ thì có bụi,

Bụi phun tóc trắng như người già

Chưa cần rửa, phì phèo châm điếu thuốc

Nhìn nhau mặt lấm cười ha ha.”

(Bài thơ tiểu đội xe không kính – Phạm Tiến Duật)

Nếu ở những câu thơ trên con người hiện ra qua những nét chấm phá nhưng ở hai dòng thơ tiếp theo con người hiện ra trực tiếp, cụ thể

“Anh bạn dãi dầu không bước nữa

Gục lên súng mũ bỏ quên đời”

Từ láy “dãi dầu” gợi lên sự vất vả của người lính trên bước đường Tây Tiến. Người lính Tây Tiến đã phải trải qua biết bao mưa nắng gió sương. Con đường như dài ra kèm theo đó là bao nhiêu nguy hiểm, khó khăn, vất vả. Nhưng gian nan vất vả cũng là hoàn cảnh để con người bộc lộ phẩm chất

“Lao xao sóng vỗ ngọn tùng

Gian nan là nợ anh hùng phải vay”

(Hộ sinh đàn – Đào Tấn)

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, ta thấy vẻ hùng tráng không giấu được sự gian khổ. Điều đặc biệt là nhà thơ không tránh né những giây phút khắc nghiệt ấy mà ông thể hiện hình ảnh ấy một cách thật nhẹ nhàng qua cách nói giảm nói tránh “không bước nữa”. Vất vả, gian lao nên không ít người đã mệt mỏi “gục lên súng mũ bỏ quên đời”.

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng

Nhắc đến người lính là nhắc đến sự hi sinh. Ta như bắt gặp hình ảnh chàng A-sin trong sử thi Hô-me-tơ trên chiến trận, hay hình ảnh chàng Kinh Kha anh dũng đi ám sát Tần Thủy Hoàng…

Điểm chung của họ đều xem cái chết nhẹ tựa hồng mao. Người lính Tây Tiến cũng thế. Họ cũng xem cái chết nhẹ tựa lông hồng. Cái chết được xem như một giấc ngủ dài. Cách nói giảm làm dịu bớt đau thương – họ hi sinh như đi vào giấc ngủ thanh thản – nhưng cũng không che giấu hết những gian khổ, nhọc nhằn đã làm kiệt sức của các chiến sĩ.

Tưởng chừng câu thơ gợi lên cảm giác bi lụy chán chường nhưng lại gợi lên một sắc thái biểu cảm mới. Dù chặng đường dài gian khổ, dù bệnh tật, người lính vẫn cố gắng hết mình đi cùng đồng đội của mình cho đến khi không thể bước thêm bước nào nữa. Họ chiến đấu vì màu cờ sắc tổ quốc và cũng chết trong màu cờ sắc áo quê hương. Và cách nói ấy phần nào cũng xoa dịu đi nỗi lòng của người ở lại.

Nhưng màu sắc bi tráng ấy nhanh chóng lùi lại cho bức tranh thiên nhiên hiện ra một lần nữa.

“Chiều chiều oai linh thác gầm thét

Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.”

Sự vất vả là điều mà bất cứ người lính ở bất kỳ thời đại nào cũng sẽ phải trải qua. Ta cũng từng bắt gặp điều đó các sáng tác của viết về người lính. Nếu như trong câu thơ của Chính Hữu là căn bệnh sốt rét

“Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh,

Sốt run người, vừng trán ướt mồ hôi.

Áo anh rách vai

Quần tôi có vài mảnh vá

Miệng cười buốt giá

Chân không giày”

(Đồng chí – Chính Hữu)

Thì với Quang Dũng sự vất vả của người lính đến từ thiên nhiên. Nhưng khó khăn ấy lại được nhìn trong một cảm hứng hào hùng. Cảnh thiên nhiên Tây Bắc lại một lần nữa hiện ra với những nét hoang dại, dữ dội. Không chỉ mở ra không gian rộng lớn mà Quang Dũng còn mở ra một thời gian tuần hoàn của “chiều chiều”, “đêm đêm”.

Nhưng trong không gian thời gian ấy luôn thấp thoáng những hiểm nguy đang rình rập con người. Cách nhân hóa “thác gầm thét”, “cọp trêu người” đã phần nào giảm đi sự khắc nghiệt của thiên nhiên. Dù phải đương đầu với nhiều khó khăn nhưng bằng tinh thần lạc quan họ đã vượt lên tất cả.

Kết thúc khổ 1 bài thơ Tây Tiến bằng hai câu đầy lãng mạn giàu cảm xúc.

“Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói

Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.”

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, ta thấy chữ “nhớ ôi” vang lên nghe xôn xao, nghẹn ngào. Không phải “ôi nhớ” theo lối cảm thán quen mòn. Không phải “nhớ ơi” như tiếng gọi hướng ra người. Tiếng “nhớ ôi” như tiếng kêu hướng vào mình.

Nỗi nhớ như trào dâng vỡ òa ra thành tiếng thơ. Khung cảnh hiện ra giản dị nhưng đầm ấm yên vui gợi cho ta liên tưởng đến khung cảnh người lính Tây Tiến cùng người dân bản xứ quây quần bên bếp lửa kể cho nhau nghe bao điều.

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, người đọc cảm nhận được cách nói “mùa em” vừa nhẹ nhàng tình tứ vừa mới lạ, độc đáo. Tâm hồn lãng mạn, tinh tế của người lính Tây Tiến đang hòa một nhịp với những sinh hoạt bình dị và tấm lòng hiếu khách đáng quý của người dân vùng cao dành cho chiến sĩ.

Những bữa cơm đầm tình nghĩa quân dân, những bát xôi nếp thơm nồng kỉ niệm khiến câu thơ cuối đoạn như một tiếng vọng da diết, khắc khoải của hoài niệm dấu yêu. Kỷ niệm còn vương vấn mãi hương thơm của dĩ vãng.

Đánh giá tác phẩm khi phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến

Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, ta cảm nhận được vẻ đẹp hào hoa của người lính Tây Tiến được khắc tạc trên nền thiên nhiên hùng vĩ. Cảnh vật vừa hiện thực, cụ thể vừa mang tính trầm mặc cổ kính xa xăm của một miền cổ tích, nhưng không giấu được một thực tiễn: môi trường hành quân gian khổ. Thiên nhiên vừa khắc nghiệt lại vừa hùng vĩ, thơ mộng. Sự hy sinh, những gian khó là điều không thể không tồn tại trên bước đường trường chinh vạn dặm, nhưng đọng lại cho người đọc là một sự hào hoa hào hùng của những người lính Tây Tiến.

Kết bài: Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, ta thấy đoạn thơ đã ghi lại một chặng đường vất vả nhưng cũng rất anh dũng của những con người anh hùng trong một thời đại anh hùng. Trên bức tranh thiên nhiên hùng vĩ tươi đẹp của núi rừng Tây Bắc, tác giả đã xây dựng thành công một tượng đài bất diệt về vẻ đẹp của người lính Tây Tiến – những con người đã góp phần tạo nên cuộc sống hôm nay.

Đánh giá tác phẩm khi phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến
Đánh giá tác phẩm khi phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến

Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng

Để giúp bạn nắm được nội dung cùng ý nghĩa bài viết trên cũng như giá trị của tác phẩm, DINHNGHIA.VN sẽ giúp bận lập dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến.

Mở bài phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng

  • Tóm tắt sơ lược về tác giả Quang Dũng cùng bài thơ Tây Tiến.\
  • Giới thiệu khổ 1 là một trong những đoạn thơ đắc sắc trong tác phẩm.

Thân bài phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng

  • Nỗi nhớ đầy vơi của nhà thơ về Tây Tiến.
  • Thiên nhiên hùng vĩ và đầy thơ mộng trong khổ 1.
  • Đánh giá về tác phẩm khi phân tích khổ thơ.

Kết bài phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng

  • Nhấn mạnh giá trị nội dung cùng nghệ thuật của tác phẩm Tây Tiến.
  • Khẳng định vẻ đẹp của khổ 1 bài thơ này.
  • Nêu cảm nhận của bản thân khi phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng.

Xem thêm:

Bài viết trên đây đã giúp bạn cảm nhận và phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến. Hy vọng những kiến thức trên sẽ hữu ích cho bạn trong quá trình học tập. Chúc bạn luôn học tốt!

Bạn thấy bài viết này hữu ích chứ?

Hãy chọn vào ngôi sao để đánh giá bài viết

Đánh giá trung bình 0 / 5. Lượt đánh giá 0

Hãy là người đầu tiên đánh giá bài viết

Hãy để lại bình luận

Xem nhiều

Bài tin liên quan

Mạng 5G là gì? Mạng 5G khi nào phủ sóng toàn quốc?

Mạng 5G là bước tiến vượt bậc trong công...

Mạng 4G là gì? Có nhanh không? 4G và LTE khác gì nhau?

Mạng 4G, ra đời vào năm 2010, là thế...

3G là gì? Tốc độ của mạng 3G là bao nhiêu? Khác gì với 2G và 4G

Mạng 3G, ra đời vào đầu những năm 2000,...

Mạng 2G là gì? Tại sao cắt mạng 2G? Khi nào cắt?

Mạng 2G, công nghệ di động phổ biến từ...